“Thì đã sao? Đây là vấn đề của các ngươi. Ngay cả dòng chính của gia tộc mình làm xằng làm bậy bên ngoài cũng không quản, lại còn cản trở việc buôn bán đan dược của Phong Cương ta, mắt điếc tai ngơ, đây chính là cái giá phải trả. Ngươi cho rằng Chân Thục Hương, một nữ lưu, có thể mặc cho các ngươi sắp đặt, hay là cho rằng Đông Châu ta không có người?
Đừng lấy Tùng gia ra làm cớ, kết cục cuối cùng của gia tộc đó sẽ thảm hơn Chân gia các ngươi rất nhiều, nói không chừng sau này Thanh Vân châu sẽ không còn gia tộc này nữa.
Vốn dĩ trạm kế tiếp ta muốn đến Trung Thổ Thần Châu, nhưng giờ xem ra, nên đến Thanh Vân châu một chuyến rồi.”
!!!